28/8/17

989. KHÚC SLAM PHÓNG SINH

Mộc Nhân

Tháng bảy 
trên tàng cây
tôi nhìn thấy nhiều cánh chim
đang ca hát dưới những vòm lá
mùa lễ hội
cần gì vội vã.

khi giọng hót vút cao
và đôi lứa nôn nao
bỗng dưng chúng tắt tiếng bởi lưới vây
những đôi cánh chệch choạng trong mắt cáo
vẫy vùng số phận
chỉ còn gió tịch lặng
làm chứng cho một sự hủy hoại

những con còn lại đi tìm đồng loại
cô đơn dưới vòm trời điên đảo
nơi trước đây chúng được tự do
nơi chúng vỗ cánh bình yên và mãn nguyện

giờ đây dưới đường bay mệt mỏi
chúng nghe âm vọng mơ hồ
từ mật ngữ của bầu trời
từ tiếng kêu bi thương của chim phóng sinh tháng bảy
từ tiếng rít của diều hâu
từ tử âm hắc ám của loài cú vọ.

dưới đôi cánh nho nhỏ
chúng nhìn thấy bẫy giăng
những cánh cung đang căng
nòng súng hơi chìa ra một hố thẳm
dẫn đến nhà tù lưới sắt
và cái chết dưới bàn tay bóp nghẹt.

tôi là gã thí chủ không tín điều
đêm lang thang
nhìn bầu trời thấy những vì sao rơi
mang theo linh hồn đoản mệnh
của những sinh linh nhỏ bé chơi vơi
chúng không kịp hát xong bài ca
không kịp nhảy hết vũ khúc
không kịp gởi trọn nụ hôn tình nhân
không kịp vụt qua khoảng sân
không kịp vút qua ngọn cây
không kịp hít thở khí trời
không kịp sống đời sống ngắn ngủi của mình

tháng bảy
cuộc phóng sinh này chưa kết thúc
sinh thể quay vòng
cho trò phóng sinh mới
cho những ân phúc mới
cho những thu nhập mới
cho những tội ác mới
cho những điều giả dối mới
cho những giá trị mới.

tôi là gã thí chủ không tín điều
uống những hơi men dài 
để say một mình
nhưng hóa ra cả chúng sanh đều đắm trong tửu giới
và mọi ý nghĩ dường như là nghẹt thở
ân sủng và đức tin thực hành tráo trở
khi con người đang chế tạo giấc bi hài
bằng cuộc phóng sinh đi về cõi  tử.

tôi là gã thí chủ không tín điều
ngồi dưới vòm cây
nhắm mắt
hít vào một hơi sâu
thở ra một hơi dài
nghĩ về ma vương và Phật
nghĩ về Jiuda và Chúa
nghĩ về ngạ quỷ và loài người
nghĩ về thiên nga và đười ươi
nghĩ về cỏ hoa và rác rưởi 
nghĩ về kẻ phụ tình và em

trong công án tịnh khẩu
tôi tẩu hỏa
giật mình
nghe tiếng thét gào
của loài chim phóng sinh bi thương
của tình yêu phóng sinh dị thường
của trò chơi phóng sinh nhiễu nhương
giữa cuộc phóng sinh vô thường
và đọc khúc Slam của mình
trong khi mọi người
               vẫn đang trình diễn khúc Slam phóng sinh tháng bảy.
* Đọc thêm bài liên quan: "Khúc Slam về những trò diễn"

** "Thơ Slam" là một hình thức thơ trình diễn được nhà thơ người Mỹ Marc Smith sáng tạo ra vào những năm cuối thế kỉ XX với mục đích mang thơ tới gần người nghe hơn. Thơ Slam gắn với sự trình diễn mộc mạc, giản dị hơn là ngâm nga diễn cảm tuy nhiên những nguyên tắc cơ bản nhất của nghệ thuật thơ như ngôn từ, hình tượng ẩn dụ, những yếu tố âm thanh như nhịp điệu, vần… và cảm xúc phải được thể hiện một cách tự nhiên. Thơ Slam thể hiện những góc cạnh, những nút thắt gây kinh ngạc, và những cảm xúc tự sự tràn đầy như tình yêu, nỗi buồn, sự phẫn nộ.. nhưng cốt yếu là phải làm người nghe (xem trình diễn) thích thú. 

Không có nhận xét nào: